Nơi cuộc sống mỹ mãn của đàn ông mang thai [chương 86]


Edit: Gà Múp.

          Chương 86. Nhóm bánh bao lần đầu gặp nhau.

Đến kỳ thi tuyển sinh đại học còn ba tháng, Duy Nhất tính toán sơ sơ một chút, hiện tại cậu vừa xem xong mấy cuốn sách mà thầy Reia liệt kê, chỉ còn hơn một tuần tổng kết hoặc tiến hành tổng hợp củng cố. Trong tình huống, cậu có thể bảo đảm đọc 7 tiếng mỗi ngày, nếu gặp phải bé Anno cực kỳ không an phận, gây ầm ĩ trừ cậu ra ai cũng bó tay, thì thời gian đọc cần phải cắt giảm tiếp.

Duy Nhất lo lắng sốt ruột, cảm thấy mình không đủ thời gian chuẩn bị cho kỳ thi.

Con trai luôn được ưu tiên số một, một khi bé Anno khóc lóc tìm ba ba, đến cả Ladas cũng không trị được, cậu cũng đành buông quang não, trở thành ba ba nhị thập tứ hiếu trên con đường không ngừng tìm kiếm.

Trông cậy vào Túc Dung sắp xếp càng nhiều thời gian làm bạn với con hơn cậu, vậy càng không thể. Gần đây bệ hạ thích cuộc sống ngậm kẹo đùa cháu, công vụ gì đó đừng có quấy rầy ông! Cái gì, có chuyện cần ông đánh nhịp? Đâu phải địch quốc xâm lấn, cũng không phải vũ trụ nổ bùm, những việc nhỏ đó đừng có tới tìm ông, tìm đại điện hạ với nhị điện hạ ấy! Cái gì, hoàng trữ còn chưa được chọn? Gấp cái gì, ngại số năm hoàng đế ông đây ngồi dài quá hả, đúng là hoàng đế chưa vội thái giám gấp ( Duy Nhất phiên dịch )!

Hôm nay thời tiết đẹp, trong hoàng cung cũng được ánh mặt trời chiếu rọi, cơn gió nhẹ dịu dàng khẽ lướt qua phiến lá, mới sáng sớm tinh mơ bệ hạ đã bò dậy chờ ở bên ngoài tẩm cung Túc Dung, thoáng nhìn quan hầu đi ra liền đi vào, ngồi ở cửa phòng em bé ồn ào muốn gặp cháu trai.

Cậu còn buồn ngủ, từ trong ổ chăn ngọ nguậy đầu, giơ chân đạp Túc Dung: “Nhanh dậy đi, phụ hoàng lại tới nữa kìa, anh đem Anno cho ông ấy ôm ra ngoài đi…… Ừm, nhớ mang rương giữ nhiệt, ngày hôm qua sức ăn Anno lại tăng rồi, để phụ hoàng đút thêm hai bình……”. Còn bé con có để yên cho ông nội bệ hạ đút hay không thì không ai dám chắc.

Túc Dung cũng buồn ngủ, mấy đêm rồi, hắn cùng Túc Thần trao đổi chuyện tuyến đường vũ trụ mới, bận đến mức chân không chạm đất, cần gặp vài vị khai hoang liên quan đến vũ trụ, nghe quân đội tiền tuyến báo cáo phân tích khai phá tuyến đường mới, còn phải lật xem hướng đi của hai đế quốc lân cận ở phương diện này để tránh khi phái ra phi thuyền khai hoang khiến đối phương hiểu lầm……

Mỗi một bước đi hạng mục đều rất quan trọng, không thể sai sót nhưng nói thật thì hắn và Túc Thần đều là lần đầu tiên xử lý công việc tuyến đường vũ trụ mới, cố tình ngay lúc này bệ hạ cố ý buông tay mặc kệ, không gợi ý một chút gì, làm hại bọn họ chỉ có thể tốn nhiều công sức, bất đắc dĩ tiêu tốn lượng lớn thời gian.

Trong lúc này, cậu cũng không rảnh lo cho Túc Dung, mỗi ngày mệt đến mức dính lên gối liền ngủ, Túc Dung cũng không tốt hơn bao nhiêu, đôi chồng son có tâm tìm cơ hội thân thiết cũng không tìm ra thời gian, ai oán gấp đôi cùng với thời gian giấc ngủ ngắn lại đè nén thành oán khí phu phu tầng tầng lớp lớp.

Nhiều ngày qua, Christopher cư xử khiến mọi người trong hoàng cung mở rộng tầm mắt, không ngờ mỗi đêm đều chuẩn bị ăn khuya cho Túc Thần, tuy chỉ là điểm tâm rau quả cực kỳ đơn giản, còn dùng cách chế biến mới pha cà phê, lại ngoài ý muốn khiến Túc Thần đổi mới cái nhìn về y. Đương nhiên cách đổi mới cũng có hạn nhưng tốt xấu gì Túc Thần không hề đen mặt nhìn Christopher, hiếm khi rất mệt mỏi còn cười vài lần, đã khiến y khá thỏa mãn.

Không cần phải nói, quân sư sau lưng y chính là Duy Nhất. Nhưng chuyện này Túc Dung và Túc Thần đều không ngờ được.

Rất vất vả, cậu mới có thời gian chuyên tâm đọc sách, ngồi trước mặt quang não, bắt đầu tập trung tinh lực, lấy tốc độ một mục năm hàng lật xem qua loa, rồi đọc lại cẩn thận một lần, tiêu phí thời gian gần như người bình thường đọc một quyển sách.

Mới vừa đọc xong một quyển, làm một ít ghi chép để đọc thuộc lòng thì máy quang não gửi lại đây một lời mời.

“Tres?”. Trong lòng kinh ngạc, người này thật sự đưa tới cửa.

Hơi chần chờ một chút, cậu mới chấp nhận lời mời nhưng không nhận gọi video hoặc gọi thoại, mà chỉ đồng ý nhắn tin bình thường, hiện tại cậu chỉ nguyện ý đánh chữ tiến hành bước đầu giao lưu với cậu ta. Tâm phòng bị vẫn phải có, mặt khác cũng nên thử cậu ta một khoảng thời gian, ai biết người này có ý đồ riêng không, hay thật sự không biết nội tình của cậu.

“Xin chào, bạn Tần Duy Nhất, mình vẫn luôn ngưỡng mộ thiết kế của bạn, không biết bạn có rảnh rỗi giao lưu một chút về thiết kế tâm đắc không”.

Người này nói thẳng vào điểm chính, ngược lại không nói lời vô nghĩa.

“Xin chào, bạn Tres. Bạn khách sáo quá, thiết kế của mình cũng không coi là cao minh, chỉ là múa rìu qua mắt thợ, có chỗ nào có thể hỗ trợ sao?” Giọng điệu có phần xa cách, còn để lộ ra chút ý khước từ.

Không ngờ tính cách Tres rất khiêm tốn: “Tự tiện quấy rầy bạn thật sự rất xin lỗi, nhưng mình từ chỗ thầy Reia nghe qua chuyện có liên quan đến bạn, mình tin tưởng mắt nhìn của thầy cũng như tin vào trực giác, bạn thật sự là một người có tài hoa. Nếu hiện tại bạn không rảnh thì để hôm khác mình lại thỉnh giáo, không sao cả…”.

Điều này ngược lại khiến Duy Nhất không dễ từ chối, “Vậy… Bạn nói đi, có vấn đề gì muốn hỏi mình”.

Tres có vẻ phá lệ vui mừng, tạm dừng một lát lại gõ ra một chuỗi số liệu lại đây: “Đây là tổ số liệu tham số khung đỉnh trong tác phẩm thiết kế, mình tính toán theo công thức rất nhiều lần lại luôn xảy ra vấn đề, nhưng kiểm tra không biết sai ra sao, bạn có thể rút chút thời gian xem giúp mình được không? Tùy tiện lúc nào trả lời cho mình cũng được”.

Kết hợp bản vẽ, thật đúng là một chuỗi dài tham số, cậu thầm nghĩ bạn xin tui giúp free à, cũng rất biết suy tính đấy chứ nhưng đây là lần đầu tiên nói chuyện với nhau, mượn tiết mục này để thỉnh giáo, không để cho cậu ta cảm thấy phản cảm, xem đại khái rồi đáp lại: “Tính toán theo công thức cần không ít thời gian, đáng tiếc mấy ngày nay mình bề bộn nhiều việc, nếu bạn có thể chờ… thì có thể xem giúp”.

“Không sao, mình chờ được mà”. Tres gửi qua một hình ảnh biểu tượng cảm xúc ba chiều đầy cảm kích: “Thật sự cám ơn bạn”.

“Mình còn chưa giúp bạn tìm ra vấn đề mà, bạn nói cám ơn hơi sớm đấy”. Đối với người có tính cách hiền lành, Duy Nhất tức thì hạ thấp không ít tâm phòng bị: “Bạn không sợ mình cho bạn chờ đến một hai tháng sao?”.

Tres không có ý kiến: “Không sợ, mình nghiên cứu thiết kế này đã lâu, chỉ còn lại tham số khung đỉnh chưa giải quyết được, một hai tháng có tính là gì. Huống chi, ba tháng này mình cũng phải chuẩn bị cho cuộc thi nên…”

“Bạn cũng phải thi? ! Thi tuyển sinh đại học?”. Duy Nhất nói trong lòng, nếu không phải giống như mình muốn nhanh tốt nghiệp, thì sao phải liều mạng thi đỗ điểm cao như vậy.

“Đúng vậy, mục tiêu của mình là đại học tổng hợp Caesar, ha hả, suy nghĩ kỹ lâu rồi, gần đây mới quyết định đi thi”. Tres giống như một người bạn bình thường tán gẫu lý tưởng, phiền não với cậu, giọng điệu trò chuyện rất bình thản, nhưng không để người ta cảm thấy không thoải mái: “Cố gắng nhìn xem, không được thì để sang năm”.

Duy Nhất bỗng nhiên có linh cảm: “Đừng nói là bạn muốn thi… ngành kiến trúc cổ chứ?”. Đều có hứng thú với thiết kế kiến trúc, xem chuỗi tham số cũng không phải trình độ bình thường, xem ra đích nhắm mục tiêu rất có thể giống mình.

Tres gửi qua một biểu cảm khuôn mặt cười kinh ngạc: “Đúng vậy, làm sao bạn biết? ! Thầy Reia nói cho bạn biết hả?”.

“Ách… Thầy ấy hình như từng đề cập qua”. Duy Nhất không muốn nói là mình đoán được, nghĩ nghĩ hỏi cậu ta: “Bạn nắm chắc mấy phần?”. Có một  đối thủ cạnh tranh, nếu làm không tốt mình sẽ bị đẩy dồn xuống, xem ra phải cố gắng gấp đôi mới được.

“Nhiều lắm là năm phần, ngành kiến trúc cổ có yêu cầu rất cao, mình chỉ có thể vùi đầu khổ đọc hy vọng có thể bổ khuyết”. Cậu ta không lúc nào không biểu lộ sự khiêm tốn, cũng không biết là giả bộ hay bản tính thật.

“Vậy bạn cố lên!”. Duy Nhất gửi qua một khuôn mặt cười cổ vũ, rồi lấy cớ có việc bận tắt tin nhắn.

Buổi chiều, bệ hạ không thành công dỗ bé Anno đi ngủ, bé con lăn qua lăn lại trên giường hoàng đế và hoàng hậu một giờ, để lại một bãi nước tiểu đồng tử làm quà, rồi bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội bị “Trục xuất” quay về chỗ Duy Nhất.

Cậu không nói gì mà chỉ nhìn bé con nhà mình, nắm mũi bé, nhẹ nhàng véo: “Con hư lắm đấy, thích vẽ bản đồ thế à?”. Bình thường đâu thấy bé con tiểu qua tiểu lại trên giường em bé, ở trên giường lớn của Túc Dung và phòng mình cũng thế. Bé con cũng biết phân chia địa bàn mình và người khác nhỉ?

Nhưng, Duy Nhất nhớ tới sắc mặt đặc sắc của hoàng đế và hoàng hậu thì không nhịn được ôm bụng cười, rồi thay tã cho bé. Tuy tã ở đây có tính chất đặc biệt vừa không tổn thương làn da cũng rất mềm mại, nhưng không biết sao lại thế này, hút nước siêu cường nhưng thường xuyên không chứa hết nước tiểu của Anno… Khụ, chắc tại ăn nhiều quá, vì thế…

Dáng vẻ Anno nhà bọn họ thật sự phù hợp với hình tượng bé vương tử đáng yêu sao? Ài, cậu bất đắc dĩ đi dọn tã, chỉ cần dùng qua một lần liền ném, cái gì mà tã công nghệ cao bảo vệ môi trường sử dụng tuần hoàn, với bé con tất cả bị đánh cho về nguyên hình hết.

Nhưng nhiệm vụ hôm nay vẫn chưa hoàn thành, Ladas lại mang theo vài người hầu quan ra ngoài làm việc, Duy Nhất vì có thể xem sách thêm một lúc, dứt khoát mở máy giao dịch không gian cho bé con xem, còn cố ý kéo xa chút, cao chút, điều chỉnh ánh sáng màn hình xuất hiện màu cầu vồng rực rỡ, hy vọng hấp dẫn lực chú ý bé con.

Lúc mới bắt đầu, bảo bối tò mò rất biết điều, nhìn chằm chằm thứ mới lạ cười không ngừng. Nhưng qua mười mấy phút, ngay khi cậu đang tập trung tinh thần đọc thuộc lòng một đoạn trọng điểm, bé con duỗi hai nắm tay, vung vẩy với máy giao dịch, động tác không có kết cấu, ai nhìn thấy cũng không biết bé làm gì… Nhưng máy giao dịch không gian lại ngoài ý muốn cảm ứng được động tác đó, ở giữa không trung lắc qua lắc lại, lập tức bay lên, lập tức rơi xuống, bíp bíp bíp bíp tán loạn xung quanh bé, nhưng mỗi lần đều khéo léo quay trở lại chỗ cũ, vừa kịp tầm mắt cậu quay lại nhìn, thế cho nên Anno đánh bừa mà trúng kích hoạt mặt góc thông tin mà  Duy Nhất hoàn toàn không biết.

Đoàn Mẫn Tuyên sinh xong hai nhóc thú nhân liền vội vàng kiếm tiền, ở đầu video bên kia nhìn ngây dại, đối với vẻ mặt Anno dễ thương cười toe bên này một lúc sau mới kịp phản ứng, vỗ đầu: “Ô, là bé con của Duy Nhất đấy hả? !”

Bé Anno nghiêng đầu, cái miệng nhỏ nhắn trề môi, tò mò buông cánh tay, chớp chớp mắt với hắn, một đôi mắt sáng long lanh.

Đoàn Mẫn Tuyên che ngực, ” Ôi chồi ôi, thật đáng yêu quá!”. Xoay người chạy vào phòng ôm hai nhóc sư tử vàng còn đang ngủ trưa, trở lại trước mặt máy giao dịch, cũng không quan tâm con mình có vui hay không vui, giơ qua giơ lại móng vuốt một đứa lông xù: “Bé ngoan, đến, làm quen nào! Đây là Hemos…”. Rồi cầm lấy móng vuốt nhóc còn lại giơ lia lịa, còn nhéo nhéo đệm thịt trắng mịn non mềm, cười: ” Đây là Waka. Các con làm bạn với nhau được không nè?”.

Bé Anno đương nhiên nghe không hiểu hắn đang nói cái gì, cũng sẽ không biểu đạt nhưng bản năng cảm thấy hai thú con trước mắt thoạt nhìn chơi rất vui, toàn thân lông mao xù xù, lỗ tai tròn vo, màu lông vàng nhạt tỏa sáng đẹp đẽ, theo bản năng  muốn vươn tay nắm lấy —— thế nhưng bé con với không tới!

Phù phù, cố gắng với tay, xoay xoay mông nhỏ, chân nhỏ giẫm giẫm… Vẫn không với tới! Bắt vội muốn chết!

Đoàn Mẫn Tuyên ở bên kia dùng móng vuốt hai nhóc con đùa với bé vui vẻ sảng khoái, cười to không thôi: “Ha ha ha, Tần Duy Nhất, cậu chạy đi đâu rồi, sao để một mình bé con xem máy giao dịch thế… Ha ha ha, bé con tên gì thế?”.

Bé Anno đương nhiên không có trả lời hắn, mà ngược lại tiếng cười của hắn đánh thức hai nhóc con trong ngực, ngáp thật to rồi mở mắt ra, liếc mắt liền thấy bé con trên màn hình, không hổ là song bào thai, vẻ mặt kinh ngạc y như nhau, đầu tiên là trừng to mắt sau đó lỗ tai nhỏ run run … Tiếp đó, phản ứng không khác bé con là mấy, muốn tiến lên bắt lấy, tự vươn móng vuốt về phía trước dò dò xét xét, cái đầu tròn xoe lắc lư đánh giá, tư thế giống y loài mèo thấy tò mò gì đó vươn móng vuốt ra thăm dò.

Đoàn Mẫn Tuyên không nhịn được cười nghiêng ngả: “Úi chà chà, dễ thương đến gan tui phát run nè, chịu không nổi luôn… Duy Nhất, không bằng tặng con cậu làm vợ cho hai nhóc nhà tôi đi!”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên lập tức: “Họ Đoàn kia, anh nói cái gì? Có gan lặp lại lần nữa xem!”

Cậu bực à, thật sự là một phút cũng không thể thả lỏng cảnh giác với bé con mà, mới được một lúc, đã cho cậu gặp phải phiền toái lớn rồi.

“Khụ, đừng vậy mà, cậu nhìn bọn nó thân thiết chưa kìa… Chậc, với lại,  hai con trai tôi trước đáng yêu, sau lớn uy vũ, còn không xứng với bảo bối nhà cậu à!”. Đoàn Mẫn Tuyên cười trêu chọc, không quan tâm Duy Nhất có lo thật hay không, hắn cảm thấy có thể chọc cho cậu nổi nóng đặc biệt thú vị.

Duy Nhất hừ hừ mũi: “Xí ~  Anno nhà tôi là vương tử đấy nhé, mấy nhóc thú nhân nhà anh cũng tốt đấy, tôi không ngại anh mang lại đây làm con dâu nuôi từ bé đâu!”.

Lần này đến phiên Đoàn Mẫn Tuyên trừng mắt: “Nè nè, cậu nghĩ hay quá ha! Nhóc thú nhân nhà tôi là công, trời sinh là công đấy!”.

“Anno nhà tôi cũng công, hừ ╭(╯^╰)╮!”

“Thôi, làm sao mà cậu nhìn ra được chứ…”.

“Sao lại nhìn không ra? Họ Đoàn kia, tôi cảnh cáo anh không được chọc tức tôi đó!””.

“Đến đây đến đây, có bản lĩnh cậu chứng minh cho tôi xem!”.

Hai ba ba không đáng tin cứ thế tranh cãi trên máy giao dịch, trong ngực Duy Nhất, bé Anno ủy khuất mím môi phun phèo phèo… Hại mình không quơ được sư tử con, oa, ba ba ngu ngốc quá đi!

Posted on 15.06.2020, in Khác. Bookmark the permalink. 5 bình luận.

  1. Bé quơ bằng cách nào nha, xa lắm đón🤣

  2. “Con dám chê ba ngốc? Này, ba là ba của con đấy. Ba mà ngốc cũng tức là con ngốc đấy.” Duy Nhất xù lông

Ném bánh bao ლ(´ڡ`ლ)